Định Nguyên – PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤT,“Vì ai gây dựng cho nên nỗi nầy”?
Một lần nữa, Phật Giáo Việt Nam hải ngoại và Hoa Kỳ lại gặp nạn. Cũng như những lần trước, sự đổ bể lần nầy làm cho PGVNTN/HN đã yếu càng yếu thêm, đã chia rẽ càng chia rẽ thêm, đã bệ rạc càng bệ rạc thêm; làm cho Phật tử nói riêng, quần chúng nói chung đã mất niềm tin lại càng mất niềm tin thêm…Sự chia rẽ lần nầy không những chỉ ở cấp “trung ương” mà còn lan đến những địa phương nhỏ bé, thậm chí ngay cả trong gia đình, vợ một đường chồng một ngã!
“Xanh kia thăm thẳm từng trên
Vì ai gây dựng cho nên nỗi nầy” (CPN)
Đã gần hai tháng nay, quá thất vọng và chán nản đến nỗi tôi nói với vài người bạn: “Tìm hiểu chuyện giáo hội chẳng khác nào mò trăng đáy nước”! Hôm nay, sau khi đọc một số bài thuộc đôi bên chiến tuyến, sau khi tìm hiểu thêm vấn đề từ những người trong cuộc, tôi viết bài nầy như một sự lên tiếng của người đồng hương ngoài cuộc. Đúng ra, là người ngoài cuộc không nên can thiệp vào nội bộ của giáo hội. Nhưng chuyện đổ bể của giáo hội, không những chỉ ảnh hưởng đến giới Phật tử mà còn làm những người Việt Nam hằng quan tâm đến dân tộc và Phật Giáo QUÁ THẤT VỌNG. Hơn nữa, tuy không phải là một Phật tử nhưng trong thời gian qua tôi là một trong những người lên tiếng bảo vệ giáo hội tích cực nhất trước những phong ba bão táp, trước việc giáo hội bị chụp mũ công sản, trước hiện tượng các thế lực vô minh mạ lỵ và xấc láo đối với các vị cao tăng Phật giáo, còn sống cũng như đã chết. Trong tinh thần đó, tôi xin có vài nhận xét và ý kiến về hiện tình của giáo hội.
(Xin được thưa trước là tôi chỉ dùng lời văn của người đời thường, tôi không rành lời đạo nên không dám dùng vì sợ sai. Với tất cả các vị tăng sỹ giáo phẩm các cấp, tôi xin được gọi chung là “Thầy” để khỏi dài dòng).
Tình hình bắt đầu sôi động khi nghe tin Thầy Giác Đẳng từ chức Quyền Chủ Tịch VPII/VHĐ. Tại sao Thầy từ chức?
Phía chống Thầy Giác Đẳng nêu lên hai lý do: 1. Cho in chân dung của Thầy Tăng Thống Thích Quảng Độ trên tờ Điều Hành thiếu nghiêm túc và không xin phép Ngài. 2. Vì lem nhem tiền bạc, không thể báo cáo một cách minh bạch theo yêu của VP1/VHĐ quốc nội nên từ chức để “chạy làng”!
Phía ủng hộ Thầy Giác Đẳng cho rằng đây chỉ là những cáo buộc (chụp mũ) không đúng sự thật. Thầy Giác Đẳng từ chức vì kế hoạch đưa VP1/VHĐ qua Hoa Kỳ do ý của Đức Tăng Thống. Tôi đã nghe đoạn ghi âm cuộc đối thoại giữa Ngài Tăng Thống và Thầy Giác Đẳng, theo đó tình hình của giáo hội trong nước rất bi đát. Một mai Ngài Tăng Thống viên tịch, giáo hội sẽ tự giải thể vì sẽ không còn ai đảm trách. Ngài muốn đưa “tính pháp lý” của giáo hội qua Hoa Kỳ để sống còn. Sau khi CSVN sụp đổ, nếu có một chính phủ thân thiện với Phật giáo, chúng ta sẽ trở về. Ngài nói: “Lấy danh nghĩa Tăng Thống, tôi giao toàn quyền cho Hoà Thượng (Q. Chủ tịch VP II, Thích Giác Đẳng) giải quyết vấn đề này-thực hiện ý kiến của tôi…khỏi cần văn kiện gì hết”. Nếu điều nầy được thực hiện, vai trò của Thầy Giác Đẵng tại hải ngoại trở nên quan trọng, hơn, trong khi đó thì vai trò của ông Võ Văn Ái (VVA) sẽ lu mờ; ông Lê Công Cầu (LCC), Tổng thư ký VP1/VHĐ sẽ “thất nghiệp”. Hai ông nầy đã “tiên hạ thủ vi cường”, hợp lực chống phá Thầy Giác Đẳng. Để khỏi mang tiếng “bất tuân thượng lệnh” và làm phật lòng các đồng đạo VVA và LCC, Thầy Giác Đẳng từ chức!
Đó là luận cứ của đôi bên, đưa ra để độc giả thẩm định. Bản thân tôi không có ý kiến. Tôi không muốn rơi vào tình trạng bênh/chống đầy cảm tính như đang xẩy ra. Trận chiến hiện nay là trận chiến giữa phe phò Thầy Giác Đẳng và phe theo ông VVA. Tôi thấy có một số người thuộc phe ông VVA đang tấn công Thầy Giác Đẳng bằng những ngôn ngữ thiếu Phật tính, lại chụp mũ Thầy là cộng sản hay hoà hợp hoà giải với cộng sản! Tình trạng bát nháo và chụp mũ bừa bãi đã tràn ngập cửa chùa rồi chăng? Thôi, cứ coi đó như “tự do ngôn luận” của họ. Điều tôi muốn bàn ở đây là những đòi hỏi, tố cáo của họ tôi cho là không hợp lý.
Họ tố cáo Thầy Giác Đẳng âm mưu chiếm đoạt chùa Phật Quang, không chịu bàn giao chùa nầy cho Thầy Huyền Việt.
Chùa Phật Quang được mua với giá trên $1,300,000.00 (1 triệu ba trăm ngàn). Phật tử cúng dường được khoảng năm trăm ngàn ($500,000.00). Hiện còn nợ tám trăm ngàn ($800,000.00). Nếu Thầy Giác Đẳng muốn chiếm đoạt Chùa Phật Quang, Thầy phải có hai điều kiện. 1. Thầy phải có $800,000.00 để trả cho các chủ nợ. 2. Thầy phải được sự đồng thuận của các thành viên trong UBC (Unified Buddish Church of Vietnam (GHPGVN/TN), trước đây có ba người, bây giờ là chín người trong đó có bà Ỷ Lan người của ông VVA (không có Thầy Huyền Việt). Việc tiền bạc của Thầy Giác Đẳng tôi không biết, nhưng rút kinh nghiệm từ chùa Điều Ngự, giáo hội đã đề phòng chuyện nầy bằng cách thành lập UBC gồm nhiều người, và không có một cá nhân nào được độc quyền trên tài sản nầy cả. Với hiện trạng đó, Thầy Giác Đẳng khó mà có được sự đồng thuận của cả 9 người để lấy Phật Quang làm chùa riêng được. Cho nên, cho rằng Thầy Giác Đẳng âm mưu chiếm đoạt chùa Phật Quang là một sự tố cáo thiếu hiểu biết ngay trong tổ chức mà mình sinh hoạt.
Phật Quang là chùa của giáo hội nhưng người đứng tên vay nợ lại là Thầy Giác Đẳng. Bàn giao tư cách con nợ lại cho cho giáo hội, giáo hội có “qualify” không? Hoặc giao cho Thầy Huyền Việt, Thầy Huyền Việt có chịu không; luật pháp có cho phép không; các chủ nợ có bằng lòng không? Với tình trạng nhập nhằng hiện nay, nếu không trả nợ, Thầy Giác Đẳng đi tù chứ không phải là Thầy Huyền Việt mặc dầu Thầy đang XLTV/VPII/VHĐ. Chừng nào Thầy Huyền Việt trở thành thành viên của UBC, chừng nào Thấy Giác Đẳng giải quyết chuyện nợ nần xong một cách hợp pháp, nếu Thầy không chịu bàn giao mới tố cáo Thầy được. Sự tố cáo hiện nay quá sớm sủa, mang nhiều cảm tính nhưng lại thiếu lương tâm và vắng bóng tri thức.
Họ tố cáo Thấy Giác Đẳng đã từ chức rồi mà còn tuyển thêm người để tiếp tục hoạt động. Theo tôi biết, Thầy từ chức Quyền Chủ Tịch VPII/VHĐ không phải từ chức thành viên UBC. Thầy là một trong những người trong UBC đại diện giáo hội, trách nhiệm bất động sản chùa Phật Quang trước pháp luật Mỹ. Việc nầy dính liền với sự hiện hữu của chùa Phật Quang, không thể đặt vấn đề từ chức hay không từ chức được. Anh mua một căn nhà. Căn nhà là quyền sở hữu của anh. Khi chưa bán, chưa sang nhượng, hoặc chưa “bỏ của chạy lấy người”… anh không thể “từ chức” quyền sở hữu nầy được. Thầy Giác Đẳng tuyển thêm người, mướn luật sư đại diện là để củng cố vị thế của chùa Phật Quang trước pháp luật, sao lại tố cáo? Trước đây, chỉ cần ba người đồng ý là có thể bán chùa Phật Quang, nhưng nay phải chín người đồng ý mới được. Như vậy không phải là sự củng cố thì gọi là gì? Cho nên tố cáo thì dễ, nhưng tố cáo cho đúng mới khó.
Thầy Giác Đẳng bị tố cáo tổ chức đại hội vào tháng 10 sắp đến tại San Jose, California là để chống lại giáo hội, chống lại Đức Tăng Thống để tách riêng hoạt động? Có người còn doạ tới đó biểu tình, hoặc vào trong hội trường “coi chúng nó âm mưu gì”? Khó mà có ý kiến chính xác với những người “con Phật” nầy. Theo tôi tìm hiểu, Sư Bà Nguyên Thanh là người tổ chức đại hội nầy, trước để khánh thành chùa của Sư Bà, sau để các ban điều hành báo cáo công tác, báo cáo tài chánh. Bên cạnh đó, các chủ nợ của chùa Phật Quang cũng được mời tham dự để hỏi ý kiến về số phận của ngôi chùa nầy. Trong tình trạng hổn tạp hiện nay, Phật tử không sẵn lòng cúng dường thêm, tiệc gây quỹ cũng khó thực hiện thì tiền đâu trả cho họ? Muốn duy trì chùa Phật Quang thì phải làm thế nào? Đây là việc làm hết sức cấp thiết và chính đáng. Tôi thật sự không hiểu là tại sao có người chống đối, mà chống với tinh thần quá khích, bát nháo, với ngôn ngữ đời thường chẳng ra thể thống gì cả. Theo những người nầy, Thầy Giác Đẳng phải tiếp tục móc tiền túi trả nợ, hoặc mặc con nợ, cứ chạy làng để Thầy Giác Đẳng đi tù, phải bàn giao Chùa Phật Quang cho Thầy Huyền Việt ngay mới được?! Họ dựa trên luật lệ nào để đòi hỏi như thế? Luật rừng chăng!
Đó là chuyện hiện tại, phe nào thắng thì giáo hội cũng thua.
GIÁO HỘI ĐANG SUY TÀN. Vì AI nên nỗi?
Hãy điểm qua những AI là người có quyết định (policy makers) làm cho giáo hội ngày càng tồi tệ.
Đức Tăng Thống Thích Quảng Độ. Tôi đã nghe cuộc phỏng vấn Ngài Tăng Thống do bà Ỷ Lan thực hiện. Khác với lần nói chuyện với Thầy Giác Đẳng (trong đoạn ghi âm về việc di dời giáo hội ra hải ngoại nói trên), lần nầy Ngài phát biểu lưu loát hơn, rành mạch hơn, dứt khoát hơn…Tôi có cảm tưởng Ngài đang đọc một bài đã viết sẵn. Lạ là Ngài đã nói chuyện với Thầy Giác Đẳng trước đó, hơn nữa chính Ngài đã ký quyết định công cử Thầy Giác Đẳng làm Quyền Chủ Tịch VPII/VHĐ tại Hoa Kỳ, tại sao Ngài phát biểu “tôi không biết ông Giác Đẳng là ai” khi nói chuyện với bà Ỷ Lan? Ngài, vì tuổi hạc đã cao không còn đủ minh mẫn hay vì bị áp lực, hay vì cả hai?
Ông Võ Văn Ái. Chỉ là một cư sỹ, làm Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Truyền Thông của GHPGVN/TN nhưng ông VVA là người có quyền hạn rất cao, trên cả các tăng ni trong hàng ngũ lãnh đạo giáo hội tại hải ngoại. Việc gì mà ông VVA không gật đầu, quý Thầy không dám tự quyết định. Tôi xin nêu một vài trường hợp để chứng minh.
Trong dịp Thầy Thích Trí Lãng tổ chức Lễ Phát Nguyện trình diện VPII/VHĐ tại San Jose, California (01/19/2014), vì Thầy Thiện Hữu cáo bệnh không tham gia, Thầy Trí Lãng đề nghị thay đổi một mục trong chương trình. Thay vì để ông VVA trình bày nội tình của giáo hội (như đã sắp xếp), Thầy đề nghị Thầy Giác Đẳng làm việc nầy. Ông VVA không đồng ý, cho rằng Thầy Trí Lãng có ý nghĩ sai về ông ta. Ông VVA bỏ buổi họp hôm đó (01/18/14). Quý Thầy phải phái hai sư bà và hai huynh trưởng đến phòng khách khách sạn của VVA để “năn nỉ” mời “ngài đạo hữu” hoan hỉ bỏ qua để cùng lo Phật sự. Sự bất đồng nầy khiến Thầy Trí Lãng thấy khó làm việc nên xin từ chức và được Tăng Thống chấp thuận ngay, không cần tìm hiểu tại sao!
Thầy Thích Nguyên Thảo, Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Từ Thiện Xã Hội VPII/VHĐ, đã quyên được $50,000.00(năm chục ngàn) để cứu trợ nạn nhân bão lụt tại Phillipine. Trong một buổi họp để bàn kế hoạch cứu trợ nầy, Thầy đề nghị sẽ phối hợp với nhóm Voices của Trịnh Hội, “đạo hữu VVA” phản đối, cho rằng Trịnh Hội có liên hệ với Tin Lành và nhóm thanh niên trong nước. Thầy Nguyên Thảo nói lại: “Tôi đã làm việc với Trịnh Hội từ lâu, hơn nữa Trịnh Hội đã là đệ tử của tôi đã mấy năm nay nên tôi rất tin tưởng” nhưng vẫn không được “đạo hữu VVA” cho phép. Từ đó Thầy Nguyên Thảo không còn sinh hoạt với VPII/VHĐ nữa!
Với Nguyệt San Đồng Hành, lúc đầu “đạo hữu VVA” ra lệnh phải chuyển tất cả bài vở qua Pháp cho ông ta coi trước khi được đăng. Khi Thầy Giác Đẳng tìm được người làm chủ nhiệm, bài vở không cần gởi cho ông VVA nữa nên đã sinh chuyện như đang xẩy ra.
Như vậy, VVA đã “bứng” được hai vị sư có lòng khỏi giáo hội và đang tạo ra trận chiến hiện nay để triệt hạ vị sư thứ ba là Thầy Giác Đẳng chỉ vì họ dám trái ý với ông ta”!!!
“Mười phần triệt bảy còn ba
Triệt hai con một mới ra…công đầu!”
Đó là những gì VVA đã và đang làm đối với giáo hội. Cứ nhìn thực tế sẽ thấy, tôi không nói thêm.
VVA là ai mà ghê gớm vậy? VVA là cánh tay nối dài của Ngài Tăng Thống nhưng lại có quyền sinh sát cao hơn Tăng Thống. Có người cho rằng VVA là “siêu tăng thống” quả không ngoa. Với vị thế đặc biệt khác thường và siêu quyền lực như thế, ông VVA không thể là người vô can trước đại nạn của giáo hội được.
Không “vô can” tức là “hữu can”! “Hữu can” như thế nào?
Mỗi lần Giáo chỉ ban ra
Con thuyền giáo hội phong ba dập vùi!
Trước khi có các Giáo Chỉ số 9 và số 10, Phật Giáo quốc nội (thuộc GHPGVN/TN) còn khá đông đão, Phật Giáo hải ngoại gần như đồng nhất một khối. Khi Giáo Chỉ số 9 ban ra, hàng loạt tăng ni, chùa chiền bỏ giáo hội để “về nguồn”! Đến khi Giáo Chỉ số 10 ban ra, VPII/VHĐ do Thầy Viên Lý phụ trách cũng “bức xô”, hàng loạt tăng ni chùa chiền khác trong cũng như ngoài nước tách khỏi giáo hội, thành lập Tăng Đoàn Độc Lập hoạt động riêng. Đến nay, giáo hội gần như tan rã. Trong nước, theo lời Ngài Tăng Thống, tình hình rất bi quan, chẳng còn ai nối bước Ngài sau khi Ngài qua đời. Ngoài nước cũng chẳng khá hơn, quanh đi quẩn lại, các tăng ni thuộc giáo hội cũng đếm chưa đầy năm ngón tay! Đó là chưa kể hàng Phật tử chia năm xẻ bảy, người theo sư nầy, kẻ ủng hộ thầy kia, ông nọ. Như thế, có thể nói mà không sợ sai:
Chính các Giáo Chỉ ấy đã giết chết giáo hội!
Không ai tin các vị Tăng Thống đạo cao đức trọng, trọn đời tâm huyết với dân tộc và đạo pháp muốn huỷ diệt giáo hội của mình. Người ta nghi là có bàn tay của “siêu tăng thống” nhúng vào. Tôi muốn nói đến nhân vật Võ Văn Ái, Giám Đốc Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế tại Paris, Pháp. Mọi Giáo Chỉ, lệnh lạc từ trong nước, kể cả từ các vị Tăng Thống đều do nhân vật nầy đề nghị hoặc phải “thông qua” ông ta mới được phổ biến. Các Ngài/Thầy ở trong nước vì tuổi già thiếu nhạy bén, lại không thể có thông tin chính xác về tình hình hải ngoại nên nhất nhất các Ngài/Thầy đều làm theo sự đạo diễn, hoặc chịu sự “kiểm duyệt” của VVA. Như thế, chính ông VVA là người phải chịu trách nhiệm trực tiếp về những Giáo Chỉ chết người nầy.
Nếu những Giáo Chỉ ấy không do VVA đạo diễn hoặc tẩy sửa mà là nguyên bản từ các Ngài/Thầy trong nước đưa ra, dù thấy có hại cho giáo hội, VVA vẫn cứ cho phổ biến để thi hành thì rõ ràng VVA HOÀN TOÀN VÔ TRÁCH NHIỆM trong vai trò của mình. Ngược lại, nếu các Giáo Chỉ lệnh lạc ấy do chính VVA đạo diễn hoặc tẩy sửa trước khi phổ biến thi hành thì chính VVA là tên “ĐẠO TẶC” núp bóng Phật Giáo để tiêu diệt Phật Giáo!
Đằng nào thì bàn tay VVA cũng dính chàm, không chạy đâu được. Đừng tưởng cứ “ném đá” rồi “giấu tay” thì sẽ không ai biết. Một trong những cách tìm ra kẻ “ném đá” là nhìn đường đi của đá. Kẻ “ném đá” GHPGVN/TN bấy lâu nay có đường đi từ Paris, nước Pháp nên không ai khác ngoài VVA, một con người thâm độc và xảo trá, kẻ đã phá nát GHPGVN/TN. VVA đại diện giáo hội để chống cộng, nhưng cộng sản không chết mà giáo hội chết trước!!! (Như thế là thế nào hởi ông giáo sư?). Hởi những ai còn tin vào nhân vật nầy, hãy tỉnh ngộ. Có thể VVA đang làm tay sai cho một thế lực hắc ám nào đó muốn diệt Phật Giáo. Ai? Mỹ, VC hoặc một thế lực tôn giáo quốc tế nào đó? Người Phật tử Việt Nam yêu nước, tôn thờ Đạo Pháp không ai chủ trương tiêu diệt Phật Giáo một cách thâm độc như VVA. GHPGVN/TN muốn phục hoạt để tồn tại, hãy loại bỏ tên đạo tặc nầy càng sớm càng tốt. Khi tên nầy biến mất, các tăng ni lâu nay bất hợp tác sẽ trở lại với giáo hội.
Tôi có niềm tin tuyệt đối như thế!
ĐỊNH NGUYÊN